Bài này Tác giả gửi cho cô giáo lớp 1 của con trai , khi giao "...cả gia tài của tôi, cả tâm hồn và trái tim của tôi" cho cô giáo hay nhắn với những người có trách nhiệm giáo dục nước nhà, chỉ mong dạy dỗ cháu nên người trong xã hội đầy tai ương, tiêu cực, chỉ mong nền giáo dục nước nhà dừng làm hỏng các cháu !?
Cũng là một sớm mai, nhưng không phải trên con đường làng thơm mùi lúa mà trên con phố đông đúc người qua, mẹ dắt tay con vào lớp 1. Khi trao con cho cô giáo, người sẽ dẫn con đi những bước đầu tiên trên con đường tìm kiếm tri thức, lòng mẹ không khỏ âu lo. Đây là bức thư mà mẹ muốn gửi đến cô giáo của con – Cô giáo lớp 1.
“Thưa cô!
Hôm nay, tôi trao con trai tôi cho cô, đưa trẻ với tâm hồn nguyên sơ như trang giấy trắng. Trong những tháng ngày đầu đời, tôi đã cố gằng gieo hạt mầm tử tế và thánh thiện cho cháu bằng gọi dạ bảo vâng, bằng những chuyến đi từ thiện đầu tiên. Những ngày tháng tới đây, cô sẽ là người vun trồng cho hạt mầm thành cây vững vàng.
Xin cô hãy mở rộng vòng tay đón cháu vào mái trường, vào lớp học mà cô là người thuyền trưởng tài hoa lèo lái.
Thưa cô!
Nếu cháu có học chậm một chút so với các bạn vì tôi không cho cháu học chữ trước khi vào lớp 1 thì xin cô hãy kiên nhẫn, giúp cháu đừng sợ hãi những con chữ đầu đời, xin đừng đánh chau để cháu nhớ những con chữ hay bài toán đó cô nhé!
Nếu cháu có mải chuyện với bạn học kế bên, xin cô đừng mắng cháu là mỏ nhọn mà hãy dạy cháu biết cần im lặng khi đang trong lớp học.
Nếu cháu có lỡ bĩnh ra quần, xin cô đừng mắng cháu là đồ đần thối hay bé hư hỏng mà hãy dặn dò cháu lần sau nhớ ra toilet và báo với cô.
Nếu cháu có lỡ tay đánh bạn thì xin cô hãy phạt cháu thật nghiêm khắc để cháu hiểu rằng kẻ mạnh thật sự là người nâng đỡ kẻ khác chứ không phải đánh người. Và nếu cháu có lỡ bị bạn đánh thì xin cô hãy dạy cháu biết cách tự vệ bản thân bằng cách phản ứng lại bằng lời nói văn minh, báo với người lớn và xin cô hãy phân xử thật công bằng nếu chúng nó đánh nhau.
Thưa cô!
Nếu vạn bất đắc dĩ phải đánh cháu, xin cô hãy bắt cháu nằm dài ra, đánh vào mông và nói rõ với cháu rằng cô đánh cháu là vì lí do gì chứ xin đừng vì chút bực bội cá nhân nào đó mà chút dồn vào ngọn roi thù hằn lên người cháu cô nhé!
Xin cô đừng tát vào má cháu, đôi gò má phúng phính kia sẽ sớm phai vết hằn tay cô nhưng tâm hồn non trẻ của cháu sẽ đau mãi mãi.
Thưa cô!
Là mẹ, tôi biết rằng sẽ khó có bất kỳ người phụ nữ nào thương con tôi như chính tôi. Nhưng tận đáy long, tôi khao khát cô sẽ là mẹ hiền của cháu, như lời bài hát: “Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”.
Xin cô hãy lắng nghe những tiếng nói không lời của cháu, nhìn mặt cháu thật kỹ để biết cơn sốt nào đang nóng trong người cháu, cơn đau nào đang đau trong cơ thể kia để báo cho gia đình biết.
Xin cô hãy lắng nghe tiếng long của cháu những khi cháu bị “đầu gấu” lớp trên bắt nạt hoặc bị bạn đánh mà không dám thưa cô để cô thấu hiểu và giải quyết những mầm bạo lực, giúp cháu có một môi trường học tập thật trong lành.
Xin cô hãy để những muộn phiền của cuộc sống ngoài cửa lớp, để lại những định kiến về phụ huynh (nếu có) để mỗi đứa trẻ đều là một thiên thần và cô yêu chúng như yêu chính những đứa trẻ của mình.
Thưa cô!
Nếu có yêu thương cháu nhiều hơn các bạn, xin cô đừng bày tỏ ra bên ngoài vì như thế cháu sẽ dễ ỷ lại.
Nếu có bất công, xin cô đừng cho các cháu cảm thấy, vì mỗi một sự bất công của cô hôm nay sẽ gieo vào long cháu một hạt giống phản kháng và mặc cảm ngày mai.
Thưa cô!
Từng là giáo viên, tôi biết rõ những nỗi vất vả của các cô, xin cho người mẹ này được chia sẻ với cô những nỗi vất vả ấy.
Tôi hiểu có những lúc cô sẽ mệt mỏi, sẽ muộn phiền, sẽ gắt gỏng vì các cháu không ngoan, vì bài vở và thành tích đè nặng lên đôi vai gầy của cô.
Tôi hiểu sẽ có những lúc cô không giữ được bình tĩnh và chỉ muốn quát tháo, thậm chí đánh đập lũ quỷ nhỏ nghịch phá.
Tôi hiểu sẽ có những lúc áp lực thành tích buộc cô phải dung kỷ luật sắt, bắt trẻ phải đi học thêm…
Nhưng xin cô, nếu có những lúc ấy, xin cô hãy nghĩ đến tâm hồn của trẻ ngày mai, hạt giống người tử tế đang phụ thuộc tay cô gieo trồng, chăm bón.
Hôm nay, tôi trao tay cô cả gia tài của tôi, cả tâm hồn và trái tim của tôi, xin cô hãy chăm sóc tâm hồn cháu, để tôi đón về một đứa trẻ biết yêu thương và trân trọng tri thức, biết ham học và biết san sẻ với bạn bè, biết kính trên nhường dưới và luôn xử sự công bằng, bình đẳng.
Xin gửi đến cô lòng biết ơn của một người mẹ, vì những điền tuyệt vời mà cô sẽ làm cho con tôi.”
Cũng là một sớm mai, nhưng không phải trên con đường làng thơm mùi lúa mà trên con phố đông đúc người qua, mẹ dắt tay con vào lớp 1. Khi trao con cho cô giáo, người sẽ dẫn con đi những bước đầu tiên trên con đường tìm kiếm tri thức, lòng mẹ không khỏ âu lo. Đây là bức thư mà mẹ muốn gửi đến cô giáo của con – Cô giáo lớp 1.
“Thưa cô!
Hôm nay, tôi trao con trai tôi cho cô, đưa trẻ với tâm hồn nguyên sơ như trang giấy trắng. Trong những tháng ngày đầu đời, tôi đã cố gằng gieo hạt mầm tử tế và thánh thiện cho cháu bằng gọi dạ bảo vâng, bằng những chuyến đi từ thiện đầu tiên. Những ngày tháng tới đây, cô sẽ là người vun trồng cho hạt mầm thành cây vững vàng.
Xin cô hãy mở rộng vòng tay đón cháu vào mái trường, vào lớp học mà cô là người thuyền trưởng tài hoa lèo lái.
Thưa cô!
Nếu cháu có học chậm một chút so với các bạn vì tôi không cho cháu học chữ trước khi vào lớp 1 thì xin cô hãy kiên nhẫn, giúp cháu đừng sợ hãi những con chữ đầu đời, xin đừng đánh chau để cháu nhớ những con chữ hay bài toán đó cô nhé!
Nếu cháu có mải chuyện với bạn học kế bên, xin cô đừng mắng cháu là mỏ nhọn mà hãy dạy cháu biết cần im lặng khi đang trong lớp học.
Nếu cháu có lỡ bĩnh ra quần, xin cô đừng mắng cháu là đồ đần thối hay bé hư hỏng mà hãy dặn dò cháu lần sau nhớ ra toilet và báo với cô.
Nếu cháu có lỡ tay đánh bạn thì xin cô hãy phạt cháu thật nghiêm khắc để cháu hiểu rằng kẻ mạnh thật sự là người nâng đỡ kẻ khác chứ không phải đánh người. Và nếu cháu có lỡ bị bạn đánh thì xin cô hãy dạy cháu biết cách tự vệ bản thân bằng cách phản ứng lại bằng lời nói văn minh, báo với người lớn và xin cô hãy phân xử thật công bằng nếu chúng nó đánh nhau.
Thưa cô!
Nếu vạn bất đắc dĩ phải đánh cháu, xin cô hãy bắt cháu nằm dài ra, đánh vào mông và nói rõ với cháu rằng cô đánh cháu là vì lí do gì chứ xin đừng vì chút bực bội cá nhân nào đó mà chút dồn vào ngọn roi thù hằn lên người cháu cô nhé!
Xin cô đừng tát vào má cháu, đôi gò má phúng phính kia sẽ sớm phai vết hằn tay cô nhưng tâm hồn non trẻ của cháu sẽ đau mãi mãi.
Thưa cô!
Là mẹ, tôi biết rằng sẽ khó có bất kỳ người phụ nữ nào thương con tôi như chính tôi. Nhưng tận đáy long, tôi khao khát cô sẽ là mẹ hiền của cháu, như lời bài hát: “Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”.
Xin cô hãy lắng nghe những tiếng nói không lời của cháu, nhìn mặt cháu thật kỹ để biết cơn sốt nào đang nóng trong người cháu, cơn đau nào đang đau trong cơ thể kia để báo cho gia đình biết.
Xin cô hãy lắng nghe tiếng long của cháu những khi cháu bị “đầu gấu” lớp trên bắt nạt hoặc bị bạn đánh mà không dám thưa cô để cô thấu hiểu và giải quyết những mầm bạo lực, giúp cháu có một môi trường học tập thật trong lành.
Xin cô hãy để những muộn phiền của cuộc sống ngoài cửa lớp, để lại những định kiến về phụ huynh (nếu có) để mỗi đứa trẻ đều là một thiên thần và cô yêu chúng như yêu chính những đứa trẻ của mình.
Thưa cô!
Nếu có yêu thương cháu nhiều hơn các bạn, xin cô đừng bày tỏ ra bên ngoài vì như thế cháu sẽ dễ ỷ lại.
Nếu có bất công, xin cô đừng cho các cháu cảm thấy, vì mỗi một sự bất công của cô hôm nay sẽ gieo vào long cháu một hạt giống phản kháng và mặc cảm ngày mai.
Thưa cô!
Từng là giáo viên, tôi biết rõ những nỗi vất vả của các cô, xin cho người mẹ này được chia sẻ với cô những nỗi vất vả ấy.
Tôi hiểu có những lúc cô sẽ mệt mỏi, sẽ muộn phiền, sẽ gắt gỏng vì các cháu không ngoan, vì bài vở và thành tích đè nặng lên đôi vai gầy của cô.
Tôi hiểu sẽ có những lúc cô không giữ được bình tĩnh và chỉ muốn quát tháo, thậm chí đánh đập lũ quỷ nhỏ nghịch phá.
Tôi hiểu sẽ có những lúc áp lực thành tích buộc cô phải dung kỷ luật sắt, bắt trẻ phải đi học thêm…
Nhưng xin cô, nếu có những lúc ấy, xin cô hãy nghĩ đến tâm hồn của trẻ ngày mai, hạt giống người tử tế đang phụ thuộc tay cô gieo trồng, chăm bón.
Hôm nay, tôi trao tay cô cả gia tài của tôi, cả tâm hồn và trái tim của tôi, xin cô hãy chăm sóc tâm hồn cháu, để tôi đón về một đứa trẻ biết yêu thương và trân trọng tri thức, biết ham học và biết san sẻ với bạn bè, biết kính trên nhường dưới và luôn xử sự công bằng, bình đẳng.
Xin gửi đến cô lòng biết ơn của một người mẹ, vì những điền tuyệt vời mà cô sẽ làm cho con tôi.”
2 nhận xét:
Bai hay lam .
Từng là một đứa trẻ chập chững bước vào lớp 1. Hiện đang là 1 cô nuôi dạy trẻ. Và sau này sẽ là một người mẹ dắt con vào lớp 1. Xin chân thành cảm ơn lá thư này.
Đăng nhận xét