Gãi chí cuối tuần-những bài văn dựng tóc gáy
Đây chỉ là một trong những "áng văn" độc đáo
CHUYỆN VUI CUỐI TUẦN-CHUYỂN ĐỔI GIỚI TÍNH
Mừng cụ Huệ Chi
Vũ Hiển
Kính mừng Cụ Nguyễn Huệ Chi
Vừa được Quốc hội vu quy…nhà chồng
Chuyển từ giới tính…đàn ông
Bỏ CHI thay HUỆ cho nồng…sắc hương
Từ nay chăm chút má hường
Đi giầy cao gót nghĩ thương…cụ già
Đang Cụ ông, hóa …Cụ bà
Phải biết mặc váy thay là quần…phăng ?!
Từ nay chừa thói “ lăng nhăng “
“Chính chuyên” mềm mỏng cho bằng…chị em
Thôi thì lòng tốt cấp trên
Vui lòng “chuyển đổi” , chớ nên…tam bành !
Đệ tử Kính Mừng
20-5-2009
Thơ “Bút hóp”
Thơ vui tặng cụ Nguyễn Huệ Chi
Cơ quan pháp luật quốc hôi (hội)
Vừa cho cụ được đổi đời...nữ nhi
Ai muốn như cụ Huệ Chi
Thì đến công sở tức thì được ngay.
Huế 19-5-2009
Tại sao lại có bài thơ này, mời bạn đọc ở đây:
http://www.bauxitevietnam.info/thongbao/090520_thuuybanphaplyquochoi.htm
http://www.bauxitevietnam.info/bandoc/090521_giaosubidoigioi.htm
CÀ PHÊ BANME
8-3

Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, độc giả Thế Lý chia sẻ những định nghĩa rất thú vị về vợ yêu:
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Không biết định nghĩa Vợ là chi đây
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là...tất cả...vợ ơi.
Ngàn năm yêu vợ mới là đàn ông...!
XEM AO THUAT
Cô láng giềng