Từng nghe:
Việc rừa bát cốt ở chị em
Chuyện nấu cơm vốn do phụ nữ
Như cánh đàn ông ta từ trước
Vốn biểu quyết chuyện đấy đã lâu
Việc nhà việc nước đã chia
Làm lụng,đi chơi đã rõ
Chuyện gái trai,cờ bạc,các anh được quyền độc lập
Còn dạo shop,buôn dưa các chị hùng cứ 1 phương
Vừa rồi:
Nhân đàn ông chính sự phiền hà
Bỏ bê việc nhà nên phụ nữ oán hận
Chị em ta thừa cơ gây loạn
Bọn xu nịnh còn bán nước cầu vinh
Nướng tiền anh em trên ngọn lửa hung tàn
Đòi đi shop dù tiền bia anh em không có
Hành cánh đàn ông đủ muôn ngàn kế
Soi mặt,móc túi khổ không gì bằng
Người bị ép ra shop,còng lưng mua lắc ngọc
Ngán thay túi chẳng còn tiền
Kẻ bị bắt ra tiệm,mua ngay nhẫn vàng
Khốn nỗi ví sao trống quá
Nào hoa,nào quà thật chốn chốn luới giăng
Nào quét,nào rửa thật nơi nơi cạm đặt
Chị há miệng,chị nhe răng
Thử không làm xem tha hồ nghe chị quát
Nay đi shop,nay đi plaza
Chân tay nào phục dịch cho vừa?
Nặng nề những nỗi phu phen
Không cho anh em được thở
Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi!
Lòng đàn ông đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha
đây: dấy nghĩa
Chốn hoang dã nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Căm phụ nữ thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mấy canh giờ
Nếm mật nằm gai, hình như cũng một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, sách tâm lí suy xét đã tinh,
Ngẫm trước đến nay, chuyện chị em đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Vừa khi cờ nghĩa dấy lên, Chính lúc chị em đang mạnh.
Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như sao buổi sớm, Nhân tài như lá mùa thu,
Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ đần, Nơi duy ác hiếm người bàn bạc,
Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng,
mịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
Vội vã hơn cứu người chết đói.
Bởi thế:
Ngồi rửa bát thì cả núi cũng mòn
Xuống móc cống,thì nước tràn phải cạn
Quét cái nhà,sạch không kình ngạc
Đã đi chợ là tan tác lợn gà
Đã nấu cơm thì chị em cố nuốt
Thích cái gì thì anh em chìều tuốt
Muốn áo lông thì thịt cún làm cho
Muốn có bồ thì anh em không dám cáu ...
Thôi thì 1 điều nhịn là 9 điều nhục
Anh em muối mặt làm ngơ
Chẳng những mưu kế kì diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay
Xã tắc từ đây vững bền Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nền thái bình vững chắc
Âu cũng nhờ trời đất tổ tông
Linh thiêng đã lặng thầm phù trợ;
Bốn phương biển cả thanh bình,
Ban chiếu duy tân khắp chốn.
Xa gần bá cáo.
(Bài này nói về người ta.không phải mình đâu...đừng có mà...cấm vận!)
MẸ&VỢ
- Mẹ nuôi ta lúc ta còn bé, ta ốm, mẹ mua phở bắt ta ăn;
vợ nuôi ta lúc ta đã lớn, ta khoẻ, vợ đe ta "đừng có mà chán cơm, thèm phở!".
- Khi ta bé, ăn thêm bát cơm thì mẹ mừng cho ta chóng lớn;
khi ta có vợ rồi, uống thêm cốc rượu thì vợ lo ta chóng... xỉn!
- Mẹ cho ta tiền đi cắt tóc, dặn cắt ngắn cho mát;
vợ không cho ta tiền đi cắt tóc, ta đi cắt tóc thì nẹt ta đừng có vào "gội đầu thanh nữ" mà... lôi thôi.
- Mẹ bắt ta học thêm để có thêm kiến thức là thứ vô hình cho vào đầu ta;
vợ bắt ta làm thêm để có thêm thu nhập là thứ hữu hình cho vào... túi vợ.
- Chưa lấy vợ, đi làm về đưa tất cả lương cho mẹ, mẹ còn bớt lại cho để ta tiêu vặt;
lấy vợ rồi, lĩnh lương về vợ lấy tất cả, chẳng bớt lại cho ta đồng nào!
- Ta thương mẹ, tranh rửa bát, mẹ không cho, bảo ta tập trung thì giờ vào học tập;
ta dựa vợ, lỉnh không rửa bát, vợ không cho, bảo không rửa thì bữa sau... ăn bốc!
- Khi ta chưa có vợ, mẹ thấy cô nào xinh xắn đến nhà đều nhắm xem có thể chọn làm dâu được không;
khi ta có vợ rồi, vợ thấy cô nào xinh xinh đến nhà đều nghi là "đối thủ".
- Mẹ sợ mất sớm, sợ ta côi cút;
vợ sợ sống lâu, già xấu đi, ta lại muốn... dì hai!
- Ta lớn rồi mà mẹ vẫn coi ta như còn bé;
ta già rồi mà vợ vẫn bắt ta như lúc trẻ trai.
- Mẹ chết trước ta, ta thương nhớ, sau có nguôi ngoai nhưng không tìm mẹ khác;
ta chết trước vợ, vợ thương nhớ, sau nguôi ngoai có thể tìm chồng khác.
- Mẹ có công lao, có thể được suy tôn là "Mẹ anh hùng" và được nhân dân đúc tượng;
vợ chung thuỷ nhưng chưa bao giờ được là "Vợ anh hùng", chỉ được thiên nhiên tạc tượng gọi là hòn Vọng phu!
Kết luận: có mẹ vẫn sướng hơn có vợ,có vợ vẫn sướng hơn ở không?