ADN (DNA) không biết... nói dối
DNA (viết tắt của tiếng Anh deoxyribonucleic acid) là một phân tử nucleic acid mang thông tin di truyền mã hóa cho hoạt động sinh trưởng và phát triển của các dạng sống bao gồm cả virus. DNA thường được coi là vật liệu di truyền ở cấp độ phân tử tham gia quyết định các tính trạng. Trong quá trình sinh sản, phân tử DNA được nhân đôi và truyền cho thế hệ sau.
Khi Việt Nam mình là: Bá Chủ Thế Giới
Khi Việt Nam mình là: Bá Chủ Thế Giới
Các ấy đã bao giờ thử tưởng tượng mọi thứ sẽ thế nào nếu Việt Nam trở thành siêu cường quốc số 1 thế giới chưa ?
Cuối tuần rồi bỏ bom một phát! Nổ banh càng !
Phản lực chỉ dùng để bắn pháo bông, nổ chơi thôi. |
"Hố địa ngục" - chuyên đề
'Hố địa ngục' hình thành thế nào?
Khi đất ở phía trên những hang ngầm sụp xuống, "hố địa ngục" sẽ xuất hiện và có thể nuốt chửng ô tô, nhà cửa.

Khi đất ở phía trên những hang ngầm sụp xuống, "hố địa ngục" sẽ xuất hiện và có thể nuốt chửng ô tô, nhà cửa.
Chuyện bé Hạnh
trong những thú vui của Hạnh là dùng chân để nặn những chú chim đất sét. Những chú chim này đều không có cánh. Hạnh hồn nhiên nói: “Những con chim này không có cánh để nó làm bạn với con. Khi nào con được lắp hai cánh tay thì bọn nó sẽ mọc cánh”... - Ảnh: Ngọc Nga |
Ở ấp 2, xã Gia Canh (huyện Định Quán, Đồng Nai), mọi người đều trìu mến gọi chú bé Hồ Hữu Hạnh là “chim cánh cụt”.
Câu chuyện thật cảm động !
Người Mẹ Điên
Hai mươi ba năm trước, có một người con gái trẻ lang thang qua làng tôi, đầu bù tóc rối, gặp ai cũng cười cười, cũng chả ngại ngần ngồi tè trước mặt mọi người. Vì vậy, đàn bà trong làng đi qua cô gái thường nhổ nước bọt, có bà còn chạy lên trước dậm chân, đuổi "Cút cho xa!"
Xin visa đi Mỹ ...
BỊ TỪ CHỐI THỊ THỰC, NHƯNG...
Từ: TLSQ Hoa Kỳ
đến: LamDung
Gửi ngày: thứ năm 01 tháng 4 năm 2010
Kính gửi ngài
Thật quá trễ để phúc đáp cho ngài vì chúng tôi mới nhận được thư của Tổng Thống của chúng tôi rằng : Tổng Lãnh Sự của chúng tôi tại Thành phố HCM đã từ chối cấp visa cho ngài vào Mỹ là một sai lầm lớn của đất nước chúng tôi.
Chúng tôi xin chân thành xin lỗi ngài vì những gì mà nhân viên chúng tôi đã làm và đã chuyển họ đi Áp-ga-nit- tan trong vòng 24 giờ.
Ngay ngày mai, đích thân ông LSQ Hoa Kỳ tại TP HCM sẽ đem visa đến tận nhà trao ngài với lời xin lỗi của chúng tôi. Visa của ngài là vô thời hạn với đất nước chúng tôi.
Nhân dịp ngài sang đất nước chúng tôi để dự họp 55 năm ngày thành lập trường Trung Học Ban Mê Thuột tại Washington DC, mong rằng ngài bớt chút thì giờ để cho tổng thống chúng tôi tiếp kiến.
Một lần nữa chúng tôi xin lỗi ngài và chúc ngài lên đường vui vẻ.
TLSQ Hoa Kỳ.
Từ: TLSQ Hoa Kỳ
Gửi ngày: thứ năm 01 tháng 4 năm 2010
Chủ đề : thư phúc đáp
Kính gửi ngài
Thật quá trễ để phúc đáp cho ngài vì chúng tôi mới nhận được thư của Tổng Thống của chúng tôi rằng : Tổng Lãnh Sự của chúng tôi tại Thành phố HCM đã từ chối cấp visa cho ngài vào Mỹ là một sai lầm lớn của đất nước chúng tôi.
Chúng tôi xin chân thành xin lỗi ngài vì những gì mà nhân viên chúng tôi đã làm và đã chuyển họ đi Áp-ga-nit- tan trong vòng 24 giờ.
Ngay ngày mai, đích thân ông LSQ Hoa Kỳ tại TP HCM sẽ đem visa đến tận nhà trao ngài với lời xin lỗi của chúng tôi. Visa của ngài là vô thời hạn với đất nước chúng tôi.
Nhân dịp ngài sang đất nước chúng tôi để dự họp 55 năm ngày thành lập trường Trung Học Ban Mê Thuột tại Washington DC, mong rằng ngài bớt chút thì giờ để cho tổng thống chúng tôi tiếp kiến.
Một lần nữa chúng tôi xin lỗi ngài và chúc ngài lên đường vui vẻ.
TLSQ Hoa Kỳ.
ĐỜI YẾM - Nguyễn Quang Lập, Yếm và ca dao

Chẳng biết cái yếm có từ thời nào, nghe nói nó có từ thế kỉ 12 triều Lý.
Xưa dân mình quen ăn chắc mặc bền, áo quần còn chưa đủ mấy ai để ý đến nội y. Sáng kiến cải tiến nội y đặc săc này chắc chắn là của các công chúa, các tiểu thư phu nhân nhà quí tộc. Người ta nói cái yếm ra đời để tôn cái lưng ong, thì đúng rồi, nhưng trước hết nó che bộ ngực, nơi đàn ông hay để ý tất phải có cái che đậy, bảo vệ.
Lời của nhà hiền triết .....
Tại sao phải hét to khi tức giận ?
Có một vị hiền triết đã hỏi các đệ tử rằng:
“Tại sao trong cơn giận dữ người ta thường phải thét thật to vào mặt nhau ?”
Sau một lúc suy nghĩ, một trong những đệ
tử ấy đã trả lời:
“Bởi vì người ta mất bình tỉnh, mất tự chủ!”
Vị hiền triết không đồng ý với câu trả lời, ngài bảo:
“Nhưng tại sao phải hét lên trong khi cả hai đang ở cạnh nhau, tại sao không thể nói
với một âm thanh vừa phải đủ nghe ?”
Các đệ tử lại phải ngẫm nghĩ để trả lời nhưng không có câu giải thích nào khiến vị thầy của họ hài lòng. Sau cùng ông bảo:
“Khi hai người đang giận nhau thì trái tim của họ đã không còn ở gần nhau nữa. Từ trong thâm tâm họ cảm thấy giữa họ và người kia có một khoảng cách rất xa, nên muốn nói cho nhau nghe thì họ phải dùng hết sức bình sinh để nói thật to. Sự giận dữ càng lớn thì khoảng cách càng xa, họ càng phải nói to hơn để tiếng nói của họ bao trùm khoảng cách ấy.”
Ngưng một chút, ngài lại hỏi:
“Còn khi hai người bắt đầu yêu nhau thì thế nào? Họ không bao giờ hét to mà chỉ nói nhỏ nhẹ, tại sao?
Bởi vì trái tim của họ cận kề nhau. Khoảng cách giữa họ rất nhỏ…”
Rồi ngài lại tiếp tục:
“Khi hai người ấy đã yêu nhau thật đậm đà thì họ không nói nữa, họ chỉ thì thầm, họ đã đến rất gần nhau bằng tình yêu của họ.
Cuối cùng ngay cả thì thầm cũng không cần thiết nữa, họ chỉ cần đưa mắt nhìn nhau, thế thôi!Vì qua ánh mắt đó họ đã biết đối phương nghĩ gì, muốn gì ..”
Ngài kết luân:
“Khi các con bàn cãi với nhau về một
vấn đề, phải giữ trái tim của các con lúc nào cũng cận kề.
Đừng bao giờ thốt ra điều gì khiến các con cảm thấy xa cách nhau… Nếu không thì có một ngày
khoảng cách ấy càng lúc càng rộng, càng xa thì các con sẽ không còn tìm ra được đường quay trở về !"
Có một vị hiền triết đã hỏi các đệ tử rằng:
“Tại sao trong cơn giận dữ người ta thường phải thét thật to vào mặt nhau ?”
Sau một lúc suy nghĩ, một trong những đệ
tử ấy đã trả lời:
“Bởi vì người ta mất bình tỉnh, mất tự chủ!”
Vị hiền triết không đồng ý với câu trả lời, ngài bảo:
“Nhưng tại sao phải hét lên trong khi cả hai đang ở cạnh nhau, tại sao không thể nói
với một âm thanh vừa phải đủ nghe ?”
Các đệ tử lại phải ngẫm nghĩ để trả lời nhưng không có câu giải thích nào khiến vị thầy của họ hài lòng. Sau cùng ông bảo:
“Khi hai người đang giận nhau thì trái tim của họ đã không còn ở gần nhau nữa. Từ trong thâm tâm họ cảm thấy giữa họ và người kia có một khoảng cách rất xa, nên muốn nói cho nhau nghe thì họ phải dùng hết sức bình sinh để nói thật to. Sự giận dữ càng lớn thì khoảng cách càng xa, họ càng phải nói to hơn để tiếng nói của họ bao trùm khoảng cách ấy.”
Ngưng một chút, ngài lại hỏi:
“Còn khi hai người bắt đầu yêu nhau thì thế nào? Họ không bao giờ hét to mà chỉ nói nhỏ nhẹ, tại sao?
Bởi vì trái tim của họ cận kề nhau. Khoảng cách giữa họ rất nhỏ…”
Rồi ngài lại tiếp tục:
“Khi hai người ấy đã yêu nhau thật đậm đà thì họ không nói nữa, họ chỉ thì thầm, họ đã đến rất gần nhau bằng tình yêu của họ.
Cuối cùng ngay cả thì thầm cũng không cần thiết nữa, họ chỉ cần đưa mắt nhìn nhau, thế thôi!Vì qua ánh mắt đó họ đã biết đối phương nghĩ gì, muốn gì ..”
Ngài kết luân:
“Khi các con bàn cãi với nhau về một
vấn đề, phải giữ trái tim của các con lúc nào cũng cận kề.
Đừng bao giờ thốt ra điều gì khiến các con cảm thấy xa cách nhau… Nếu không thì có một ngày
khoảng cách ấy càng lúc càng rộng, càng xa thì các con sẽ không còn tìm ra được đường quay trở về !"
Vẽ trên cát
Một cô bé người Ukraina tên là Kseniya Simonova, kể lại câu chuyện Chiến tranh thế giới thứ II (1941 – 1945) xảy ra tại Ukraina, bằng đôi tay vàng của cô bay lượn trên một mặt bàn rải cát.
Kseniya Simonova với cuộc chơi ấn tượng cùng cát
Sử dụng một hộp ánh sáng, âm nhạc đầy cảm xúc, trí tưởng tượng và tài năng vẽ tranh trên cát, Simonova kể lại câu chuyện bi tráng thời chiến tranh vệ quốc Thế chiến II.
Câu chuyện bắt đầu bằng cảnh một cặp đôi ngồi nắm tay nhau trên chiếc ghế dài dưới bầu trời đầy sao. Rồi chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện và cảnh tượng hạnh phúc không còn nữa. Thay vào đó là khuôn mặt một phụ nữ đang khóc, và rồi một em bé xuất hiện và người phụ nữ lại mỉm cười. Một lần nữa chiến tranh lại trở lại với những cảnh tượng hỗn loạn. Khuôn mặt trẻ trung của người phụ nữ nhanh chóng trở thành một khuôn mặt người góa phụ già nua đầy những nếp nhăn và vẻ buồn bã. Sau đó hình ảnh ấy lại biến thành đài tưởng niệm của một người lính vô danh.
Cảnh tượng này được đóng khung trong một chiếc cửa sổ như thể người xem đang ngồi trong nhà nhìn ra đài tưởng niệm. Cảnh cuối cùng là hình ảnh một bà mẹ và em bé ngồi bên trong, bên ngoài là người đàn ông ấn tay vào tấm kính nói lời tạm biệt để ra trận.
Kseniya Simonova với cuộc chơi ấn tượng cùng cát
Sử dụng một hộp ánh sáng, âm nhạc đầy cảm xúc, trí tưởng tượng và tài năng vẽ tranh trên cát, Simonova kể lại câu chuyện bi tráng thời chiến tranh vệ quốc Thế chiến II.
Câu chuyện bắt đầu bằng cảnh một cặp đôi ngồi nắm tay nhau trên chiếc ghế dài dưới bầu trời đầy sao. Rồi chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện và cảnh tượng hạnh phúc không còn nữa. Thay vào đó là khuôn mặt một phụ nữ đang khóc, và rồi một em bé xuất hiện và người phụ nữ lại mỉm cười. Một lần nữa chiến tranh lại trở lại với những cảnh tượng hỗn loạn. Khuôn mặt trẻ trung của người phụ nữ nhanh chóng trở thành một khuôn mặt người góa phụ già nua đầy những nếp nhăn và vẻ buồn bã. Sau đó hình ảnh ấy lại biến thành đài tưởng niệm của một người lính vô danh.
Cảnh tượng này được đóng khung trong một chiếc cửa sổ như thể người xem đang ngồi trong nhà nhìn ra đài tưởng niệm. Cảnh cuối cùng là hình ảnh một bà mẹ và em bé ngồi bên trong, bên ngoài là người đàn ông ấn tay vào tấm kính nói lời tạm biệt để ra trận.
BẮC LỆ VỌNG TỪ--MỘT ĐỊA ĐIỂM VĂN HOÁ PHI VẬT THỂ CỦA BMT
Kính gửi Thầy.
Em là Lâm Dũng gửi cho thầy một số tấm hình của đền Bác Lệ và xin phép hỏi thầy:
-Em muốn đăng lên trang web của nhóm trunghoc68-75 như là giới thiệu một chốn tâm linh của người BMT ở BMT.Nếu được, xin thầy cho em vài dòng minh hoạ cho bài viết và cho ghi chú theo từng tấm hình mà em đã đánh số.
Nếu được, xin thầy trả lời cho em biết,Em chờ.
Kính chào thầy.
Lâm Dũng
Em là Lâm Dũng gửi cho thầy một số tấm hình của đền Bác Lệ và xin phép hỏi thầy:
-Em muốn đăng lên trang web của nhóm trunghoc68-75 như là giới thiệu một chốn tâm linh của người BMT ở BMT.Nếu được, xin thầy cho em vài dòng minh hoạ cho bài viết và cho ghi chú theo từng tấm hình mà em đã đánh số.
Nếu được, xin thầy trả lời cho em biết,Em chờ.
Kính chào thầy.
Lâm Dũng
Dũng thân,
Trước hết tôi đề nghị giới thiệu "Bắc Lệ Vọng Từ" như một địa điểm văn-hóa
phi-vật-thể mà hiện nay tôi đang trông coi (thủ nhang).
Dưới góc độ văn-hóa phi-vật-thể chúng ta sẽ dễ dàng trao đổi thoải mái hơn.
Trước hết tôi đề nghị giới thiệu "Bắc Lệ Vọng Từ" như một địa điểm văn-hóa
phi-vật-thể mà hiện nay tôi đang trông coi (thủ nhang).
Dưới góc độ văn-hóa phi-vật-thể chúng ta sẽ dễ dàng trao đổi thoải mái hơn.
CÁC NẺO ĐƯỜNG THU PHÍ
Nghe người ta phàn nàn về chuyện thu phí đường bộ quá xá, bỗng mơ một ngày nào đó...bỏ trạm mà buồn. Lúc đó, có còn trạm nào đâu, bỗng dưng thấy nhớ, nên phải làm một chuyến đi từ Saigon_Banmethuot để ghi nhận lần cuối...kẻo không còn kịp nữa ! Những hình ảnh này sẽ được bán độc quyền, bỗng dưng (lại bỗng dưng)...giàu.

ĐÀI TRUYỀN HÌNH -THÊM KÊNH LÀ CẦN THIẾT
NGUYỄN NGỌC TƯ
Cuộc họp huy hoàng
(Trích tường thuật cuộc họp của Ban lãnh đạo mở rộng Đài truyền hình TLLC- Tức Tào Lao Lá Cải, do Má Thằng An ghi lại)
Phó giám đốc phụ trách nội dung mở đầu cuộc họp bằng một bài đánh giá các chương trình của Đài thời gian qua. Phải nói là những chương trình chiếu phim của Đài ta là nổi bật nhất khu vực, Phó Nội Dung sung sướng hể hả, nguồn phim ta khai thác được làm mấy đài bạn quá sức thèm muốn.
(Trích tường thuật cuộc họp của Ban lãnh đạo mở rộng Đài truyền hình TLLC- Tức Tào Lao Lá Cải, do Má Thằng An ghi lại)
Phó giám đốc phụ trách nội dung mở đầu cuộc họp bằng một bài đánh giá các chương trình của Đài thời gian qua. Phải nói là những chương trình chiếu phim của Đài ta là nổi bật nhất khu vực, Phó Nội Dung sung sướng hể hả, nguồn phim ta khai thác được làm mấy đài bạn quá sức thèm muốn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)