Lời của nhà hiền triết .....
Có một vị hiền triết đã hỏi các đệ tử rằng:
“Tại sao trong cơn giận dữ người ta thường phải thét thật to vào mặt nhau ?”
Sau một lúc suy nghĩ, một trong những đệ
tử ấy đã trả lời:
“Bởi vì người ta mất bình tỉnh, mất tự chủ!”
Vị hiền triết không đồng ý với câu trả lời, ngài bảo:
“Nhưng tại sao phải hét lên trong khi cả hai đang ở cạnh nhau, tại sao không thể nói
với một âm thanh vừa phải đủ nghe ?”
Các đệ tử lại phải ngẫm nghĩ để trả lời nhưng không có câu giải thích nào khiến vị thầy của họ hài lòng. Sau cùng ông bảo:
“Khi hai người đang giận nhau thì trái tim của họ đã không còn ở gần nhau nữa. Từ trong thâm tâm họ cảm thấy giữa họ và người kia có một khoảng cách rất xa, nên muốn nói cho nhau nghe thì họ phải dùng hết sức bình sinh để nói thật to. Sự giận dữ càng lớn thì khoảng cách càng xa, họ càng phải nói to hơn để tiếng nói của họ bao trùm khoảng cách ấy.”
Ngưng một chút, ngài lại hỏi:
“Còn khi hai người bắt đầu yêu nhau thì thế nào? Họ không bao giờ hét to mà chỉ nói nhỏ nhẹ, tại sao?
Bởi vì trái tim của họ cận kề nhau. Khoảng cách giữa họ rất nhỏ…”
Rồi ngài lại tiếp tục:
“Khi hai người ấy đã yêu nhau thật đậm đà thì họ không nói nữa, họ chỉ thì thầm, họ đã đến rất gần nhau bằng tình yêu của họ.
Cuối cùng ngay cả thì thầm cũng không cần thiết nữa, họ chỉ cần đưa mắt nhìn nhau, thế thôi!Vì qua ánh mắt đó họ đã biết đối phương nghĩ gì, muốn gì ..”
Ngài kết luân:
“Khi các con bàn cãi với nhau về một
vấn đề, phải giữ trái tim của các con lúc nào cũng cận kề.
Đừng bao giờ thốt ra điều gì khiến các con cảm thấy xa cách nhau… Nếu không thì có một ngày
khoảng cách ấy càng lúc càng rộng, càng xa thì các con sẽ không còn tìm ra được đường quay trở về !"
Vẽ trên cát
Kseniya Simonova với cuộc chơi ấn tượng cùng cát
Sử dụng một hộp ánh sáng, âm nhạc đầy cảm xúc, trí tưởng tượng và tài năng vẽ tranh trên cát, Simonova kể lại câu chuyện bi tráng thời chiến tranh vệ quốc Thế chiến II.
Câu chuyện bắt đầu bằng cảnh một cặp đôi ngồi nắm tay nhau trên chiếc ghế dài dưới bầu trời đầy sao. Rồi chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện và cảnh tượng hạnh phúc không còn nữa. Thay vào đó là khuôn mặt một phụ nữ đang khóc, và rồi một em bé xuất hiện và người phụ nữ lại mỉm cười. Một lần nữa chiến tranh lại trở lại với những cảnh tượng hỗn loạn. Khuôn mặt trẻ trung của người phụ nữ nhanh chóng trở thành một khuôn mặt người góa phụ già nua đầy những nếp nhăn và vẻ buồn bã. Sau đó hình ảnh ấy lại biến thành đài tưởng niệm của một người lính vô danh.
Cảnh tượng này được đóng khung trong một chiếc cửa sổ như thể người xem đang ngồi trong nhà nhìn ra đài tưởng niệm. Cảnh cuối cùng là hình ảnh một bà mẹ và em bé ngồi bên trong, bên ngoài là người đàn ông ấn tay vào tấm kính nói lời tạm biệt để ra trận.
BẮC LỆ VỌNG TỪ--MỘT ĐỊA ĐIỂM VĂN HOÁ PHI VẬT THỂ CỦA BMT
Em là Lâm Dũng gửi cho thầy một số tấm hình của đền Bác Lệ và xin phép hỏi thầy:
-Em muốn đăng lên trang web của nhóm trunghoc68-75 như là giới thiệu một chốn tâm linh của người BMT ở BMT.Nếu được, xin thầy cho em vài dòng minh hoạ cho bài viết và cho ghi chú theo từng tấm hình mà em đã đánh số.
Nếu được, xin thầy trả lời cho em biết,Em chờ.
Kính chào thầy.
Lâm Dũng
Trước hết tôi đề nghị giới thiệu "Bắc Lệ Vọng Từ" như một địa điểm văn-hóa
phi-vật-thể mà hiện nay tôi đang trông coi (thủ nhang).
Dưới góc độ văn-hóa phi-vật-thể chúng ta sẽ dễ dàng trao đổi thoải mái hơn.
CÁC NẺO ĐƯỜNG THU PHÍ
ĐÀI TRUYỀN HÌNH -THÊM KÊNH LÀ CẦN THIẾT
(Trích tường thuật cuộc họp của Ban lãnh đạo mở rộng Đài truyền hình TLLC- Tức Tào Lao Lá Cải, do Má Thằng An ghi lại)
Phó giám đốc phụ trách nội dung mở đầu cuộc họp bằng một bài đánh giá các chương trình của Đài thời gian qua. Phải nói là những chương trình chiếu phim của Đài ta là nổi bật nhất khu vực, Phó Nội Dung sung sướng hể hả, nguồn phim ta khai thác được làm mấy đài bạn quá sức thèm muốn.
Gãi chí cuối tuần-những bài văn dựng tóc gáy
Đây chỉ là một trong những "áng văn" độc đáo
CHUYỆN VUI CUỐI TUẦN-CHUYỂN ĐỔI GIỚI TÍNH
Mừng cụ Huệ Chi
Vũ Hiển
Kính mừng Cụ Nguyễn Huệ Chi
Vừa được Quốc hội vu quy…nhà chồng
Chuyển từ giới tính…đàn ông
Bỏ CHI thay HUỆ cho nồng…sắc hương
Từ nay chăm chút má hường
Đi giầy cao gót nghĩ thương…cụ già
Đang Cụ ông, hóa …Cụ bà
Phải biết mặc váy thay là quần…phăng ?!
Từ nay chừa thói “ lăng nhăng “
“Chính chuyên” mềm mỏng cho bằng…chị em
Thôi thì lòng tốt cấp trên
Vui lòng “chuyển đổi” , chớ nên…tam bành !
Đệ tử Kính Mừng
20-5-2009
Thơ “Bút hóp”
Thơ vui tặng cụ Nguyễn Huệ Chi
Cơ quan pháp luật quốc hôi (hội)
Vừa cho cụ được đổi đời...nữ nhi
Ai muốn như cụ Huệ Chi
Thì đến công sở tức thì được ngay.
Huế 19-5-2009
Tại sao lại có bài thơ này, mời bạn đọc ở đây:
http://www.bauxitevietnam.info/thongbao/090520_thuuybanphaplyquochoi.htm
http://www.bauxitevietnam.info/bandoc/090521_giaosubidoigioi.htm
CÀ PHÊ BANME
8-3
Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, độc giả Thế Lý chia sẻ những định nghĩa rất thú vị về vợ yêu:
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Không biết định nghĩa Vợ là chi đây
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.
Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là...tất cả...vợ ơi.
Ngàn năm yêu vợ mới là đàn ông...!
XEM AO THUAT
Cô láng giềng
VỀ MIỀN SÔNG NƯỚC CẦN THƠ,HẬU GIANG-ĂN CƯỚI
TIEN SI (doc) DUOC XXX
NGÀY NGHỈ CUỐI TUẦN TẠI VN
CAO NGUYÊN NGÀY ĐẦU NĂM
Sau một năm trở lại,thấy(nhiều quà biếu) là biết cuộc sống của bạn khá lên từng ngày là mừng rồi .
MOT VAI HINH ANH TAT NIEN 2009-SAIGON
XEM O DAY nhân tiện giới thiệu trang blog mới trunghocbmt 68-75
(tiếp những gì mà bạn Nguyễn Ngọc Hải đã làm)
XƯỞNG CƠ KHÍ NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM
Xem chi tiết ở ĐÂY.
các sản phẩm chuẩn bị xuất xưởng
CHUYEN CO TICH
Hồi xưa,xưa thật là xưa,có người con gái nhỏ nhắn, rất dễ thương ,tưởng như yếu đuối lắm nhưng cũng can đảm vô cùng.
Quê cô ở Gia Định,chưa xa nhà lần nào mà dám đi tới cái xứ miền núi xa xăm buồn muôn thuở đó,mới nghe ai cũng hết hồn ,hết vía.
Buồn muốn khóc khi phải xa cha ,xa mẹ để làm cô giáo.